“VIẾT ĐỂ DUY TRÌ TIẾNG VIỆT PHONG PHÚ VÀ BẢO TỒN NỀN VĂN HÓA ĐA DẠNG, ĐẶC THÙ CỦA DÂN TỘC VIỆT”. Nctd
Thursday, September 12, 2019
Phở "Cô-Bê"
Chiều qua ăn chén khổ qua
Đêm nằm "gao" tấy chân đau rề rề (1)
Sáng nay ra tiệm cà phê
Kiếm tô phở tái "Cô-bê" có ngò
Nctd, 2019
(1) bệnh gout
Discount; "Đít cao - Đích cao"
Cuối tuần tôi đọc báo rao
Lần mò tìm kiếm chợ nào "Đít-cao"
Gần xa kéo vợ ghé vào
Vét cho sạch nhẵn mọi hàng "Đít-cao"
"Đít-cao" chợ Mỹ hay rao
Chợ Phi chợ Á toàn hàng "Đích-cao"
Chợ đồng hương thỉnh thoảng vào
Ôm dăm ba mớ thỉa là, ngò gai
Nctd, 2019
Quan Liêm Chính
Đành là ông đặt tôi vào
Quyền cao chức trọng thù lao rùng rình
Nhưng không vì thế hạ mình
Để làm rô-bốt lặng thinh thi hành
Chiếu theo quy luật thừa hành
Không nghe theo kẻ tập tành làm vua
Cớ gì tôi phải dạ thưa
Cúi đầu tuân lệnh tận trung thằng nào!
Nctd, 2019
Wednesday, May 15, 2019
Ngày Mẹ
Người ta ngày mẹ một ngày (1)
Riêng tôi ngày mẹ mỗi ngày quanh năm
Mẹ tôi vài tháng một trăm
Còn tôi sinh nhật bẩy lăm qua rồi
Anh em có cũng bằng không
Chẳng ai chia xẻ phần trông mẹ già
Ai cho phước đức bao la
Tôi kêu phần số trời bày vậy thôi
Ơn Trời Phật độ mẹ tôi
Trí tâm sáng tỏ cũng không liệt giường
Còn tôi mưa nắng thất thường
Phải theo trông mẹ chờ giờ chia ly!
Mẹ, Tôi ai đoán ngày đi
Trước sau tôi cũng thoát ly nợ trần!
Nói ra khẩu nghiệp trầm luân
Nhưng tôi không thể giả nhân dối lòng
Về già ngỡ tưởng thong dong
Ai dè phần số có còng khóa chân
Hỏi Trời Phật Chúa xa gần?
Sao tôi phải lãnh hết phần bất công!
Nctd
May 2019
(1) Mother Day
MẸ GIÀ (1)
Mẹ già khuất bóng đã lâu
Nhưng hình ảnh mẹ nguyên mầu trong con
Làm sao quên chuỗi ngày son
Mẹ thường âu yếm ôm con vào lòng
Sớm hôm lam lũ ruộng đồng
Chiều về gói cả tấm lòng thương con
Hôm nay đẵn mía no tròn
Ngày mai cái bánh mật ngon ngọt ngào
Chút qùa tuy chẳng là bao
Nhưng tình thương mẹ bao la kín trời
Trời đầy hay số hiếm hoi!
Cưu mang cũng lắm sống chừa một thôi
Lấy chồng theo lệ nhà chồng
Để gia đình có con đông nối giòng
Nửa đời chồng có như không
Đơn thân “Cò Cái” ven sông một mình
Tấm gương đức độ hy sinh
Chẳng than chẳng vãn không phiền thiệt hơn
Nhìn con mẹ nở nụ cười
Như tình mẫu tử tình người vị tha
Tâm con Mẹ đẻ, Mẹ Già
Chỉ là một Mẹ trong nhà mà thôi
Trái tim xin nguyện một đời
Một ngăn kính bố, cho đời một ngăn
Nửa tim trên để dành thờ
Dâng lên hai mẹ cả đời gian lao
Mẹ tuy chẳng cực cưu mang
Bào thai chín tháng mười ngày khổ công
Trong thâm tâm mẹ tấm lòng
Con nào thì cũng là con cái mình
Trên khuôn mặt nét từ bi
Con tim Bồ Tát không gì qúy thay
“Vu-Lan”, “Ngày Mẹ” một ngày
Nhưng con thì cả đời dài ghi ơn!
Duyên Trời số mẹ hiếm hoi
Cho con cơ hội chào đời rong chơi
Kiếp sau xin lại làm người
Làm con của Mẹ phụng thờ báo ơn!
Nctd, 2017
(1) Mẹ già: Mẹ lớn
Sunday, March 31, 2019
Cò & Tôi
Sáng ra cuốc bộ lòng vòng
Gặp con cò trắng
bơ vơ đứng chờ
Cò chờ con cá nhởn nhơ
Tôi chờ nhân ảnh dầy, thon, căng, dài
Tôi, cò cùng kiếm lai rai
Cò mong đầy bụng,
tôi hai mắt nhìn
Diều cò nhét chốc là im
Còn con mắt
thể máy hình không phim!
Nctd, 2019
Cà Phê-Thuốc-Rượu Với Đàn Bà
Ghi Chú: Bài thơ này đã chỉnh sửa và đổi tựa đề.
Tựa đề cũ "Bốn Cái Đam Mê"
Tựa đề cũ "Bốn Cái Đam Mê"
(1)
Tú Xương
ba thứ lăng nhăng
Còn tôi
bốn món dung dăng tới già
Trẻ theo
chúng bạn la cà
Đủ mùi đủ
vị không tha thứ nào
Rượu
chè, cờ bạc chẳng sao
Nhẩy đầm chút chút, gái trai thì nhiều
Đời người nào có bao nhiêu
Đam mê từ trẻ kéo lê đến già
(2)
Chẳng biết
sao tôi thích đàn bà
Thích từ khi
nhỏ tuổi mười ba
Thích đóa hoa
xuân đà bung nhụy
Ủ mùi sữa
ngọt quyện mùi da
(3)
Cà phê, thuốc lá, rượu, đàn bà
Suốt đời đeo đẳng ở bên ta
Bắt bỏ thứ
gì may còn được
Đàn bà!!!
Họa chết mới buông tha! (*)
Nctd, 2018
(*) 4 câu
cuối hoạ bài thơ của Tú
Xương (1870-1907):
“Ba thứ lăng nhăng”
“Một trà một
rượu một đàn bà / Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta / Chừa được thứ nào
hay thứ ấy / Có chăng chừa rượu với chừa trà”.
Ngày Đầu Trên Quê Hương Mới
Nhớ ngày đầu đặt
chân đến Mỹ
Trắng đôi tay vụng
vịu lau chùi
Quyét nhà, xúc
tuyết lui cui
Nhà thương, xưởng máy vẫn vui kiếm tiền
Công nhân bẹt đồng lương tối thiểu
Phải dè chừng cầm
cự chi tiêu
Tiền xăng, tiền học tốn nhiều
Còn tiền ăn,
ở thiếu điều hụt hơi
Nhìn thiên hạ
gia đình đông đủ
Tôi một mình
tứ cố vô thân
Đôi khi nghĩ
cũng tủi thầm
Quê người đất
khách vui buồn chia ai
Ra đường gặp người
này quen qúa
Tự hỏi lòng
không biết quen sao?!
Nên chi chỉ
gật đầu chào
Mỉm cười chứ
biết hỏi han thế nào
Lâu lâu thấy
thèm cơm phở lạ
Ghé Bol-sa ăn
bữa đỡ thèm
Chưa ăn đã
nhớ anh em
Còn nơi quê
cũ có thèm như tôi
Cuối tuần
thiên hạ rong chơi
Tôi vào thư
viện học ôn học bù
Sáng khuya
lạc cõi sương mù
Bốn mùa vun
vút như cù trên khung
Những em trẻ
vừa xong trung học
Hay những
người may mắn hơn tôi
Chỉ cần ba
bốn năm thôi
Còn tôi phải kéo
gấp đôi bình thường
Bước ra khỏi
cổng trường học đại
Thì tuổi đời
đã bốn mươi xuân
Mỗi người
riêng một số phần
Trách trời chi
nỗi gian truân cuộc đời
Nctd, 2019
(Viết kỷ niệm
những năm đầu tỵ nạn trên quê hương mới sau ngày Việt Nam Cộng Hòa
sụp đổ cuối thảng Tư năm 1975)
Sunday, January 6, 2019
Xuân Trên Đỉnh Đồi
Bẩy mươi tư
tuổi còn xuân
Vẫn leo đồi
núi mỗi tuần đôi phiên
Đồi cao thấy
cũng hơi phiền
Sợ lên không
nổi nửa triền run chân
Điều tâm hít
thở bước lần
Rẽ cây gạt cỏ
dần dần lên cao
Đỉnh đồi lộng
gió xôn xao
Mây trôi cuồn
cuộn, tim ào ạt mau!
Nctd
January 2019
Subscribe to:
Posts (Atom)