Nhớ ngày đầu đặt
chân đến Mỹ
Trắng đôi tay vụng
vịu lau chùi
Quyét nhà, xúc
tuyết lui cui
Nhà thương, xưởng máy vẫn vui kiếm tiền
Công nhân bẹt đồng lương tối thiểu
Phải dè chừng cầm
cự chi tiêu
Tiền xăng, tiền học tốn nhiều
Còn tiền ăn,
ở thiếu điều hụt hơi
Nhìn thiên hạ
gia đình đông đủ
Tôi một mình
tứ cố vô thân
Đôi khi nghĩ
cũng tủi thầm
Quê người đất
khách vui buồn chia ai
Ra đường gặp người
này quen qúa
Tự hỏi lòng
không biết quen sao?!
Nên chi chỉ
gật đầu chào
Mỉm cười chứ
biết hỏi han thế nào
Lâu lâu thấy
thèm cơm phở lạ
Ghé Bol-sa ăn
bữa đỡ thèm
Chưa ăn đã
nhớ anh em
Còn nơi quê
cũ có thèm như tôi
Cuối tuần
thiên hạ rong chơi
Tôi vào thư
viện học ôn học bù
Sáng khuya
lạc cõi sương mù
Bốn mùa vun
vút như cù trên khung
Những em trẻ
vừa xong trung học
Hay những
người may mắn hơn tôi
Chỉ cần ba
bốn năm thôi
Còn tôi phải kéo
gấp đôi bình thường
Bước ra khỏi
cổng trường học đại
Thì tuổi đời
đã bốn mươi xuân
Mỗi người
riêng một số phần
Trách trời chi
nỗi gian truân cuộc đời
Nctd, 2019
(Viết kỷ niệm
những năm đầu tỵ nạn trên quê hương mới sau ngày Việt Nam Cộng Hòa
sụp đổ cuối thảng Tư năm 1975)