Thursday, January 21, 2016

BÓNG MẸ HIỀN




Mỗi sáng bình minh vừa thức dậy
Mẹ hiền thơ thẩn ở trong sân
Nhẹ nhàng đôi cánh tay gầy héo
Vuốt từng sợi tóc trắng vương đầy

Rồi lúc hoàng hôn lặn xuống dần
Bóng người lủi thủi ở sau sân
Nhặt từng cánh lá thu vàng úa
Gom góp giòng đời xưa đến nay

Có những trưa hè nắng chói chang
Hay ngày thu lạnh giá đông sang
Lom khom mẹ rải cơm thừa thãi
Gọi đàn chim dại nhớ xuân xa

Những khi thời tiết trở mưa sầu
Thấy tôi sùi sụt hắng ho lâu
Mẹ nhìn ánh mắt buồn đong khóe
Ngập ngừng như muốn nói đôi câu!

Nhìn kỹ mẹ tôi đã qúa già
Cuộc đời cơ cực sắp trôi qua
Nếp nhăn in dấu đời phiêu bạt
Chồng chất vai gầy thế kỷ qua

Chắc chắn rồi đây sẽ có ngày
Một ngày không giống sáng hôm nay
Không còn bóng mẹ quanh đâu đó
Chim chóc quanh vùng thôi đến đây

Tôi tự hứa lòng hiếu thảo hơn
Không cằn nhằn mẹ cũng thôi hờn
Những lúc mẹ làm tôi phật ý
Món qùa dâng mẹ buổi chia ly

Từ nay tôi sẽ đếm từng ngày
Giữ từng sợi nắng của hôm nay
Giữ từng chiếc bóng Đông còm cõi
Níu bóng mẹ hiền không gió bay!


Nctd – 2015

(Kính dâng Mẹ với cả tấm lòng yêu thương, và xin tặng cho những ai đang còn mẹ!)


Hình  “Mớm Con” – Tác giả: Laura X.Hoa

ĐAM MÊ!




Ta yêu em tình yêu không tiếng nói
Vì tuổi đời hai thế hệ hai nơi
Em Xuân tươi tràn trề trong nắng Hạ
Ta Thu tàn Đông chớm nẻo gần xa
Nên âm thầm khép kín một mình ta!!!

Khổ nỗi con tim nào có tuổi già
Vẫn luôn đập dù cuộc đời thay đổi
Vẫn biết đam mê rung động từng hồi
Trong thế giới tình yêu riêng của nó
Ai bảo được trái tim mình yên lặng!

Chim Hoàng Yến từ biển Hồ xa vắng
Bỗng trở thành quen thuộc qúa đi thôi
Lời ca buồn cô đọng ở trong tôi
Như gió thoảng mơn man trưa nắng hạ
Thấm vào hồn nhè nhẹ lúc nào hay!

Ta thầm tiếc trót sinh lầm thế hệ
Nên cuộc đời không thể kết thành đôi
Thôi âm thầm trọn kiếp mãi xa xôi
Em Hoàng Yến sáng bình minh ca hót
Ta Hạc chiều sải cánh đếm hoàng hôn!



Nctd / 2014
(Về một người chưa hề quen, chỉ nghe tiếng hát!)

TRONG TA GIÒNG MÁU ĐAM MÊ




Ta là gã si tình từ muôn thưở
Yêu thật nhiều nhưng nhận chỉ bâng qươ
Trái tim ta dạt dào như sóng cả
Phủ tràn trề trong vũ trụ bao la

Ta là gã si tình trong thiên hạ
Chỉ cho đi nhưng chẳng gọi tình về
Như cánh én vẫn làm mùa xuân trễ
Như lá vàng lả chả ngọn thu phong

Hồn ta đốm than hồng âm ỉ nóng
Gặp trời hanh gió lộng cháy bùng lan
Trong khoảnh khắc hồn thơ như gió thoảng
Chiếc thuyền đời vẫn êm ả trôi xuôi

Tâm hồn ta đam mê là nhựa sống
Giòng máu hồng cuồn cuộn chẩy khôn nguôi
Như thác đổ triền miên không ngừng nghỉ
Chẳng phiền hà những to nhỏ thị phi!

Ta không kẻ ngoại tình trong tư tưởng
Thích trăng hoa hay nhảm nhí tơ vương
Cuộc đời ta chưa bao giờ phản bội
Chẳng như đời giả dối nát như tương

Trái tim ta bồng bềnh hoa cỏ dại
Vẫn bay đầy vương mái tóc bờ vai
Theo gió thoảng lang thang vào hư ảo
Viết vài câu thơ thẩn tặng cho đời!


Nctd, 2014

THU NHỚ NGƯỜI!




Tháng mười giữa độ thu sang
Thơ thẩn về đây ngắm lá vàng
Hồ Bạc mơn man làn gió nhẹ  (1)
Đầu non sương phủ nhớ mang mang

Convict nằm yên giữa núi ngàn (2)
Mặt hồ in bóng nét thu sang
Non cao nắng trải chờ ai đó!
Mây hồng không thấy hững hờ bay

Thêm một mùa thu thiếu bóng ai
Gió thu ngơ ngác cánh thu cài
Không vương mái tóc mà trên đá
Vắng người ủ rũ lá vàng phai

Rồi mùa thu cũng sẽ đi mau
Nhưng hình bóng ấy vẫn nguyên mầu
Lá sầu lưu luyến vương theo gót
Sùi sụt mưa buồn phơ phất bay!


Nctd, 2013
(1)   Silver Lake, CA



(2) Convict Lake, CA / Hình by Nctd

GỞI EM CẢ MỘT RỪNG THU



Ta thấy mùa thu đã trở về
Hòa trong tim mạch ủ đam mê
Giữa rừng thu lá vàng tươi thắm
Chợt nhớ bóng ai quyện lối về

Rừng thu ngàn dặm bóng em đâu?
Nhìn ánh trăng thâu chất ngất sầu
Lần mò kiếm lối mòn thu cũ
Gỡ bóng thời gian hun hút sâu

Ngỡ tưởng thu xưa vừa trở lại
Cùng ai thơ thẩn chốn bồng lai
Thả hồn theo bước chân em nhẩy
Xào xạc thu bay nối gót hài

Tỉnh mộng thấy mình giữa rừng sương
Nhặt cánh vàng rơi sao vấn vương
Mây ơi nếu có về bên ấy
Cho gởi rừng thu đến một người!
           

Nctd / 2012

Trang Thơ – Tình Yêu




ĐỒI HỒNG
                       

Theo em lên đỉnh đồi mơ
Xem hoa dại nở giữa trời mênh mông
Nhìn em trên cánh đồi hồng
Nắng ôm dáng ngọc mây bồng tóc mai
Gió mơn man suối tóc dài
Phất phơ cánh áo nhuộm màu trời xanh
Nhởn nhơ chim nhẩy trên cành
Cỏ sương ôm gót hoa canh cánh hờn
Em cười! Làn gió chơi vơi
Làm xuân đứng lại giữa đồi thênh thang
Ai yêu nắng gió hoa ngàn
Tôi say ánh mắt em mang đồi hồng

Nctd – 2011
(Ghi chú: Tựa đề  bài thơ có tên cũ là “Cỏ Hồng” được đổi cho phù hợp và tránh lầm lẫn với các tác giả khác.)
.......................................................... 


CHÂN DUNG

Giữa ngàn sợi nắng lung linh
Kìa ai tắm ánh bình minh trên đồi
Hiu hiu gió quyện bờ môi
Tóc mây mấy sợi rối bời hồn tôi
Tưởng hoa xuân nở trên đồi
Ngờ đâu xuân đã qua rồi từ lâu!
Đành thôi gói lại tình sầu
Vẽ trong tâm tưởng dung nhan một người!

Nctd
Spring 2011
 ................................................................



THU CẢM
           
(I)

Thu sang rừng núi khoe vàng,
Thoáng trong mắt biếc mang mang thu sầu
Xưa nay thu vẫn một mầu
Yêu em anh thấy thu vàng cũng xanh!

(II)

Ta thấy gót thu đang nhẹ nhàng
Lìa từng cánh nhỏ chốn sơn lam
Thu vàng lưu luyến vương đầy lối
Lòng buồn se sắt bóng đông sang
Mỗi năm nhìn cánh rừng thay sắc
Bồi hồi tiếc nuối tuổi xuân xanh
Sơn khê xin giữ hồn thu hộ
Kẻo lỡ thu sau qúa muộn màng!

Nctd - 2011
....................................................... 



VÌ SAO LẠC GIỮA TRẦN GIAN
   

Yêu em giòng suối tóc nhung
Yêu đôi cánh má ngập ngừng hơi sương
Đáy sâu thăm thẳm sầu vương
Lời ca thoang thoáng nỗi buồn mông mênh
Em như cánh hạc bồng bềnh
Phím tơ mười ngón thoát hồn bay cao!
Dương gian em lạc vì sao
Để ai ôm mộng thì thầm đêm trăng.

Nctd (Thạch Thủy)  - 1986
 ...............................................................




CÁNH HỒNG CHO EM


Em hỡi chiều nay em có vui?
Có say men rượu cạn môi nồng
Trong vòng tay mới vừa quen ấy
Cho thỏa tâm em muốn đổi đời

Tôi chúc cho em mọi cuộc vui
Cho em tìm lại tuổi đôi mươi
Cho em nếm thử mùi ân ái
Khỏi bõ công em đánh bạc tình!

Một cánh hoa hồng gởi tặng em
Dẫu rằng em đã phụ tình tôi!
Tôi vẫn mong em tròn mộng đẹp
Và nén tim tôi tiếng thở dài!

Tôi tưởng tôi không phút yếu mềm
Nào ngờ tôi cũng ướt như sương
Nhìn đời đen bạc thầm chua xót
Nuốt tiếng than van, uống giận hờn!

Dẫu biết lời tôi chẳng nghiã gì
Đường em xin mọi thú vui say!
Riêng tôi xếp lại giòng thư cũ
Đốt cuộc tình buồn theo khói bay!

Nctd (Thạch Thủy) – 1984
..................................................... 




CÔ EM HỌ NGOẠI


Lòng đã thầm yêu nhưng sao diễn tả
Để có cô em lại được nguời tình
Bởi đã yêu không lẽ mãi lặng thinh
Ngồi chờ đợi một ngày em xuất giá!

Tôi chỉ muốn là người trai xa lạ
Để tự nhiên thố lộ vạn niềm mơ
Và cùng em chia những thoáng mong chờ
Rồi đánh mất hồn nhiên từ lúc ấy

Tôi cũng muốn là người anh trai cả
Để được em thương nũng nịu vòi quà
Và em buồn, em đợi lúc anh xa
Tôi sẽ mãi thương người em gái nhỏ

Là anh họ, họ ngoại xa cũng khó
Khó nói yêu dù lòng đã cuồng si
Muốn bầy tỏ sợ em hờn không chịu
Lỡ mất cô em chẳng được người tình!

Nên dù yêu nhưng vẫn phải lặng thinh
Đành mãi mãi làm người tình xa lạ
Là anh họ tức không là gì cả
Họ ngoại xa như người dưng nước lã!

Nctd (Thạch Thủy) - 1983
. ...........................................................




TÌNH MƠ!


Em hãy vui kẻo hoa Xuân không nở
Cứ thẹn thùng má đỏ để Hè sang
Thôi đừng buồn Thu sụt sùi vàng võ
Chớ dỗi hờn kẻo gía lạnh vào Đông.

Để anh gọi xuân về mang nắng ấm
Cho môi hồng nở nhụy dưới trời xanh
Cho em mãi hồn nhiên vui hạnh phúc
Chuyện tình hờ xin ấp ủ riêng anh!

Nctd (Thạch Thủy)
Ốc đảo Suqua., WA. 1983
........................................................... 




TƯƠNG TƯ
   

Bởi em đẹp gió trêu hoa ghẹo nguyệt
Vì em xinh trăng cứ tán tỉnh theo
Em  đẹp đến trời cũng say điên đảo
Gã si tình thầm xây mộng lứa đôi!

Vắng bóng em trăng giận hờn giấu mặt
Thiếu nụ cười mây cũng lạnh lùng trôi
Tương tư em thu võ vàng muôn lối
Em hững hờ anh vỡ mộng trăm năm!!

Nctd (Thạch Thủy) - 1982
 .........................................................




 TRẢ LẠI CHO NGƯỜI TÌNH!

                                                               
Trả lại em cánh thư tình đầu ấy
Trả lại em lời mật ngọt ái ân
Trả lại em tháp ngà cung điện ấm
'Qúy Phi' còn, 'Minh Đế' đã thay ngôi!

Trả lại em lời ca ngợi tuyệt vời,
'Thánh Y' hời! 'Sao Sáng' cũng phôi pha!
Đi bên em đong năm tháng u hoài
Tôi mờ nhạt bên em nhiều mộng ảo.

Em say sưa bên cuộc tình mới lạ
Gạt bên lề hình bóng cũ sóng đôi
Canh bạc thâu đêm, dạ vũ luân hồi
Em thỏa thích buông xuôi đời trôi nổi

Tôi cầu nguyện cho phong ba đừng tới
Cho em tròn trong hạnh phúc lứa đôi
Kẻo mai này duyên mới lỡ chia phôi
Em  đau khổ chắc gì tôi vui được!
                               
Nctd (Thạch Thủy)
Cho người tình cũ - 1982
 ................................................................




ĐỢI CHỜ


Em thơ ngây đuổi nắng vàng vương trên má,
Anh cuối đường vụng dại nhặt cánh thu rơi!

Em đã đến cho anh niềm vui thứ bẩy
Em vừa vào thu man mác ở hồn anh
Cho anh biết đếm từng ngày qua mòn mỏi!
Như lá thu vàng mong ngọn gió heo may!

Và từ đó anh biết mong từng chủ nhật
Như cánh chim chiều mong thu nhỏ đường mây!
Đêm từng đêm đón trăng về xây lầu mộng
Vẽ chân dung em từ sâu đáy tâm hồn.

Em đã đến cho anh niềm vui ngày hẹn
Cho anh chìm trong suối ngọt tiếng oanh vang
Cho anh uống gió thu qua từng hơi thở
Xem thời gian đùa trên mười ngón đan thanh.

Và mỗi ngày xa, mỗi ngày thầm nhung nhớ
Là bấy thu sầu mầu nắng nhạt thêm hơn
Thu nhớ ai chăng sao thu thêm vàng võ?
Dáng thu gợi buồn anh tâm tưởng yêu em!

Nctd (Thạch Thủy) - Thu 1981     
Ghi chú: Bài thơ có tựa đề cũ là “Mầu Mắt Mùa Thu”.
.............................................................................



YÊU VÀ HẬN


Ta đếm mãi từng ngày em xa cách
Đêm trôi dần sầu tiếp nối dâng cao
Xin gởi gió và mây niềm nhung nhớ
Trong âm thầm lẻ bóng nhớ khôn nguôi.

SàiGòn-1973

Giờ em xa trong tin yêu tình mới
Trong mê say dạo bước bản tình đời
Bỏ mình ta trong ngút ngàn vương vấn
Trong hận thù oán ghét lẫn yêu thương!

Nctd (Thạch Thủy)
Cho người tình xưa – Cali.1980!