Mỗi
sáng bình minh vừa thức dậy
Mẹ
hiền thơ thẩn ở trong sân
Nhẹ
nhàng đôi cánh tay gầy héo
Vuốt
từng sợi tóc trắng vương đầy
Rồi
lúc hoàng hôn lặn xuống dần
Bóng
người lủi thủi ở sau sân
Nhặt
từng cánh lá thu vàng úa
Gom góp
giòng đời xưa đến nay
Có
những trưa hè nắng chói chang
Hay ngày thu lạnh giá đông sang
Lom khom mẹ rải cơm thừa thãi
Gọi
đàn chim dại nhớ xuân xa
Những
khi thời tiết trở mưa sầu
Thấy
tôi sùi sụt hắng ho lâu
Mẹ nhìn
ánh mắt buồn đong khóe
Ngập
ngừng như muốn nói đôi câu!
Nhìn
kỹ mẹ tôi đã qúa già
Cuộc
đời cơ cực sắp trôi qua
Nếp
nhăn in dấu đời phiêu bạt
Chồng
chất vai gầy thế kỷ qua
Chắc
chắn rồi đây sẽ có ngày
Một
ngày không giống sáng hôm nay
Không
còn bóng mẹ quanh đâu đó
Chim
chóc quanh vùng thôi đến đây
Tôi
tự hứa lòng hiếu thảo hơn
Không
cằn nhằn mẹ cũng thôi hờn
Những
lúc mẹ làm tôi phật ý
Món
qùa dâng mẹ buổi chia ly
Từ
nay tôi sẽ đếm từng ngày
Giữ
từng sợi nắng của hôm nay
Giữ
từng chiếc bóng Đông còm cõi
Níu
bóng mẹ hiền không gió bay!
Nctd
– 2015
(Kính dâng Mẹ với cả tấm lòng yêu thương, và xin tặng cho những ai
đang còn mẹ!)
Hình “Mớm Con” – Tác giả: Laura X.Hoa
Xin cho hỏi bạn dùng cấu trúc thơ gì vậy
ReplyDelete