Bẩy mươi tư
tuổi còn xuân
Vẫn leo đồi
núi mỗi tuần đôi phiên
Đồi cao thấy
cũng hơi phiền
Sợ lên không
nổi nửa triền run chân
Điều tâm hít
thở bước lần
Rẽ cây gạt cỏ
dần dần lên cao
Đỉnh đồi lộng
gió xôn xao
Mây trôi cuồn
cuộn, tim ào ạt mau!
Nctd
January 2019